Không sợ kẻ địch mạnh như hổ, chỉ sợ đồng đội ngu như bò.
Trường Giang cuồn cuộn chảy về đâu
Hoa sơn mây phủ trắng mái đầu
Mấy ai đong đếm tình thiên hạ
10 năm liệu đã đủ đậm sâu
Ba đồng một mớ trầu cau
Anh cho em hỏi cưới nhau ngày nào?
Hôm nay mình chả thiết cười
Đến thương hay hận cũng lười phân minh
Người vô tư mang cho ta chút thương hại
Ta vô tình tưởng đó là tình yêu.
Nhìn anh em thấy mờ mờ
Hoá ra đơn giản là mờ ê mê
Mặc dù đi làm vất vả
Nhưng em chả cần gả cho ai
Hôm nay bỗng thấy yêu đời
Ngồi chờ anh đến nói lời yêu em
Hỏi anh đi đứng thế nào
Năm lần bảy lượt ngã vào tim em.
Sáng trà sữa, trưa trà chanh
Chiều để bụng, tối ăn anh
Trời xanh mây trắng nắng vàng
Hôm nay anh đã sẵn sàng yêu chưa?
Cuối cùng thứ giết tôi không phải là kỷ niệm, mà là 2 thằng teleport ra đường giữa.
Tâm trạng không tốt liền chơi 2 ván game, chơi xong mới phát hiện ra thật ra ban nãy tâm trạng mới tốt.
Nói cho cả nhà biết, chơi game thật sự có thể tìm được bạn trai, bạn trai tôi đã bỏ chạy theo người khác trong game rồi.
Trên thế giới có hơn 5 triệu con game. Thế mà em lại lấy tình cảm của tôi ra làm trò đùa.
– Trung thu này đi đâu nhỉ?
– Tao thì chắc đi rừng hoặc đi mid. Còn mày?
– Tao thì chắc đi bay, Pochinki hoặc khu quân sự nào đó.
Ra net chơi liên minh thì thằng nhóc ngồi cạnh kêu: “Anh chơi game nhái liên quân à???”
Bước tới hàng game bỗng giật mình
Sửu nhi khăn đỏ đánh liên minh
Điếu thuốc trên tay phì phèo hút
Đạnh hạng yasuo thể hiện trình
Nhớ ngày xưa đi chơi net mất xe đạp, coi lại camera thì thấy bà nào đó bịt mặt dắt đi. Chủ quán thấy vậy đền cho 500k, về nhà thấy xe đạp dựng trước cửa, lúc đó không biết nên cười hay khóc nữa =))
Có 1 sự thật trái ngang đó là… mỗi lần mình có cảm tình với sách vở thì cái máy tính lại cầu hôn với mình.
Không sợ kẻ địch mạnh như hổ, chỉ sợ đồng đội ngu như bò.
Trường Giang cuồn cuộn chảy về đâu
Hoa sơn mây phủ trắng mái đầu
Mấy ai đong đếm tình thiên hạ
10 năm liệu đã đủ đậm sâu