ENGLISH SPEECH PSY Be Funny, Be You (English Subtitles)

ENGLISH SPEECH | PSY: Be Funny, Be You (English Subtitles)
Thì ra đây là Oxford. Thật xinh đẹp. Khi tôi 15 tuổi, tôi đã xem một đoạn video tổng hợp của Nữ Hoàng tại sân vận động Wembley và mọi người đã hát Bohemian Rhapsody, thật đáng ngạc nhi

ENGLISH SPEECH | PSY: Be Funny, Be You (English Subtitles)

Thì ra đây là Oxford. Thật xinh đẹp. Khi tôi 15 tuổi, tôi đã xem một đoạn video tổng hợp của Nữ Hoàng tại sân vận động Wembley và mọi người đã hát Bohemian Rhapsody, thật đáng ngạc nhiên, trước hết, chính bài hát đó đã gây sốc vì nó quá dài và có quá nhiều thay đổi. Vì vậy là một người Hàn Quốc, tôi không biết lời bài hát là gì và đối với tôi Opera quá đỗi lạ lẫm. Nên mọi thứ cứ thật chậm rãi và rồi đột nhiên được thay thế bằng opera và có mấy câu như là “Galileo” và sau đó điệu rock nổi lên tiếp tục và chậm dần và rồi bài hát kết thúc. Tôi lúc đó kiểu, “Cái quái gì vậy?” Sau khi tôi thấy điều đó, trong một năm trời tôi đã không nghe nhạc vì quá sốc và có một chút đáng sợ.

Sau khi tốt nghiệp trung học, tôi đến Mỹ học đại học và đã dành bốn năm ở đó từ 1996 đến 1999. Đó là lần đầu tiên tôi đã cố làm hết sức một việc gì đó trong đời. Làm nhạc. Khi còn trẻ, tôi nhảy rất giỏi, tuy nhìn không đẹp mắt lắm nhưng các bạn biết đấy, cứ nhảy thôi. Đó là sở thích duy nhất của tôi khi tôi còn trẻ, chủ yếu dành để cưa cấm mấy bạn nữ thôi. Đó đã từng là thú vui duy nhất của tôi, nhưng các bạn biết đấy, tôi không đẹp trai cho lắm nên tôi đã cố tìm tòi mọi thứ. Đùa giỡn, nhảy múa, hát hò, làm vài ba trò cười mua vui. Tôi nghĩ cười vui có thể tăng vẻ đẹp trai lên đấy. Đó là những gì tôi nghĩ.

Vì vậy, tôi đã thử những điều đó, trong một thời gian dài. Và ở trường đại học, tôi đã từng mơ ước được trở thành một nhà soạn nhạc và tôi đã viết như 100 bài hát trong 1 năm. Đối với tôi là thế thôi, vì tôi muốn vài nhịp điệu để tôi và mấy đứa bạn có thể tự nhảy nhót với nhau. Đó là sự hứng thú đầu tiên. Khi lên 23 tuổi, tôi phải đưa ra một quyết định tại thời điểm đó. Tôi nên làm gì tiếp theo đây? Tiếp tục là một nhà soạn nhạc hay nên thay đổi? Năm đó, 23 tuổi, tôi đã suy nghĩ đến việc bán các bài hát của tôi. Đó là cách duy nhất. Đó là cách duy nhất để trở thành một nhà soạn nhạc. Vì vậy, tôi quyết định bán các bài hát ở Anh, Hoa Kỳ, Châu Âu, toàn thế giới, kể cả Hàn Quốc

Ca sĩ, nghệ sĩ họ gầy, có ngoại hình, đẹp trai, và thậm chí dù là nam nhưng họ đẹp chẳng thua gì nữ. Hầu hết trong số họ. Vì vậy, khi tôi ra mắt ở Hàn Quốc chuyện này nổi lên như một thảm họa. Mọi người không nói “Ai đấy nhỉ?” Họ nói “Cái quái gì vậy?” Khi đó là năm 2000. Khi tôi ra mắt, các bạn có thể tưởng tượng đấy như một phiên bản trẻ hơn 12 tuổi của Gangnam Style bởi vì nó đã từng có những bước nhảy, video như vậy và cứ lắc những gì bạn có và công chúng họ thấy được, và họ nghĩ rằng “Mình nghĩ mình cũng có thể làm như vậy. Mình cũng có thể nhảy điệu nhảy của PSY” giống như các bạn đang nhảy điệu nhảy ngựa vậy đó.

Là như vậy đó. Vậy nên tôi nghĩ những gì tôi đem đến cho công chúng là sự sum họp đông vui thay vì tôn vinh như một nghệ thuật. Nên điều đó đã xảy ra 12 năm về trước và tôi đã làm tốt ở Hàn Quốc. Hàn Quốc thực sự rất bảo thủ và nghiêm khắc, họ có kỳ vọng rất cao, về đạo đức, về mọi thứ từ các nghệ sĩ. Tôi không biết tại sao, nhưng đạo đức nghề thực sự rất cần thiết Nhưng tôi không phải thế. Tôi nghĩ rằng đó không phải là một nghệ sĩ. Năm ngoái tôi nghĩ mình sẽ cho ra lò album thứ 6 Tôi phải quay trở về hồi đó, khi tôi ra mắt công chúng với những vũ điệu, bài hát vui nhộn để mọi người có thể cười; bởi vì trên toàn thế giới, nền kinh tế thực sự rất khủng khiếp và Hàn Quốc hồi ấy cũng bị ảnh hưởng rất dữ dội.

Nên khi tôi suy nghĩ khi mình còn là một nghệ sĩ trẻ 12 tuổi, đó là một phần của công việc mình làm, mua vui cho mọi người. Bằng âm nhạc, bằng điệu nhảy, bằng video. Vì vậy, tôi đã cố gắng để làm một bài hát. Thành thật mà nói, tôi đã cố gắng hết sức để trở nên càng lố bịch càng tốt Và cuối cùng, tôi đã có bài hát và nó có tên Gangnam Style. Vì vậy, tôi và các biên đạo múa ở Hàn Quốc, chúng tôi đã dành hơn 30 đêm để tạo ra vũ điệu ngựa ấy. Thật là buồn cười nhỉ, nhưng! Chúng tôi đã rất nghiêm túc để thực hiện điệu nhảy đó! Tôi đã phát hành bài hát và video vào năm 2012, đăng tải lên vào 15 tháng 7.

Trên YouTube mà chỉ dành cho người dùng Hàn Quốc. Một số người Hàn Quốc dùng YouTube, vì vậy tôi đã tải nó lên cho họ, và sau 1015 ngày sau Tôi thực sự là fan cứng của Robbie Williams. Tôi không biết tại sao, nhưng Robbie Williams đã tải lên video của tôi lên blog của anh ấy và anh ấy đã nói gì đó Tôi không nhớ chi tiết, nhưng anh nói thích Anh ấy nói với người hâm mộ của mình “Khi bạn mệt mỏi thì hãy xem cái này”. Vì vậy, điều đó đã xảy ra lặp đi lặp lại. Rất nhiều ngôi sao nhạc pop, rất nhiều người nổi tiếng trên toàn thế giới họ bắt đầu tweet video của tôi trên Twitters của họ. Mỗi người nổi tiếng đều có lượng người theo dõi rất lớn và những người theo dõi đã đến video và họ bắt đầu bàn tán “Cái anh chàng này là ai vậy?” Nên tôi đã Thành thật mà nói, những gì tôi thốt nên tại thời điểm đó là “WTF”.

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Scroll to Top