ENGLISH SPEECH JACK MA We Never Give Up! (English Subtitles)

ENGLISH SPEECH | JACK MA: We Never Give Up! (English Subtitles)
Tất cả chúng ta điều biết về Jack và câu chuyện của anh ấy.. Và khi Alibaba công khai với IPO lớn nhất trong lịch sử, chúng tôi biết nhiều hơn về anh ấy. Vì vậy, tôi muốn nói về c

ENGLISH SPEECH | JACK MA: We Never Give Up! (English Subtitles)

Tất cả chúng ta điều biết về Jack và câu chuyện của anh ấy.. Và khi Alibaba công khai với IPO lớn nhất trong lịch sử, chúng tôi biết nhiều hơn về anh ấy. Vì vậy, tôi muốn nói về câu chuyện cá nhân của anh ấy.. Tôi muốn nói về việc anh ấy đã cố gắng và thất bại bao nhiêu lần và điều gì đã khiến anh ấy tiếp tục.. Tôi muốn nói về nơi anh ấy ở hôm nay và làm thế nào anh ấy đến đây.. Tôi sẽ bắt đầu với câu hỏi này, Jack.. Tại sao bạn trở lại với Davos?. Jack: Đó là 1 kỳ nghỉ dài, khoảng 7 năm. tôi nghĩ chuyến đi cuối cùng tới đó là vào năm 2008. nhưng tôi trở lại vào năm 2001 cho dịp Nhà Lãnh Đạo Trẻ Toàn Cầu cho ngày kế tiếp. và tôi nghĩ, tôi nhớ, tôi chưa bao giờ nghe đến Davos khi tôi đến. nhưng khi tôi tới Switzerland, rất nhiều thanh niên biểu tình. đó thật sự là 1 cảnh tượng kinh hoàng và tôi hỏi họ ‘ Các bạn đang làm cái gì vậy ? ‘.

Họ bảo ‘ chống sự toàn cầu hóa. và tôi nói ‘ tại sao vậy ?. toàn cầu hóa là 1 điều tuyệt vời mà. tại sao mọi người lại ko thích nó ?. và sau đó chúng ta đã ở đấy suốt 2 tiếng ở đó. có những khẩu súng, có vài người kiểm tra chúng tôi. oh, chúa ơi , đây có phải là film hay là 1 nhà tù đây ?. nó là cái gì đây. nhưng khi tôi tham gia vào Diễn đàn Nhà Lãnh Đạo Trẻ, tôi đã xúc động trước nhiều sáng kiến. lần đầu tiên trong 3 tới 4 năm, tôi tìm tòi toàn cầu hóa có nghĩa là gì ?. trách nhiệm xã hội doanh nghiệp là gì ?. trách nhiệm xã hội là gì. tất cả những ý tưởng mới và tôi thấy rất nhiều nhà lãnh đạo tuyệt vời nói về tính chất lãnh đạo. và tôi nhận được rất nhiều lợi ích. vào năm 2008 và 9 khi mà cơn khủng hoảng tài chính bùng nổ, tôi nghĩ đó là 1 cơ hội tốt. để làm việc. vì chúng ta ko thể chinh phục được thế giới mà chỉ nói.

Vậy, quay ngược về, dành 7 năm. và giờ, tôi đã trở lại. tôi nghĩ đây là thời điểm để một số thứ trở lại vì tôi đã học hỏi rất nhiều trong vòng 12 năm trước. vậy tại sao tôi lại ko trò chuyện với những nhà lãnh đạo tẻ ngày nay , chia sẻ họ. cách chúng tôi vượt qua. vậy, đó là một điều .. charlie : Hãy cùng bàn về vị trí của bạn hôm nay. chỉ riêng về sự đồ sộ của Alibaba. có bao nhiều người đến vào mỗi ngày ?. bao nhiều người đến vào mỗi tuần ?. độ phát triển nhanh đến cỡ nào ?. Jack : Yeah. chúng tôi có trên 100 triệu người mua ghé thăm nơi của chúng tôi, mua sắm trên trang vào mỗi ngày và chúng tôi tạo ra. Charlie : 100 triệu người / 1 ngày sao ?. Jack : chúng tôi tạo 14 triệu công ăn việc làm trực tiếp và gián tiếp cho Trung Quốc. và chúng tôi phát triển từ 18 người thành 30,000 người ; 18 người trong căn hộ nhỏ của tôi giờ đây chúng tôi có bốn trại viên lớn.

So với 15 năm trước, chúng tôi đã thật đồ sộ nhưng so với 15 năm sau,. chúng tôi vẫn là 1 đứa bé. Charlie: Bạn sẽ còn đồ sộ thế nào, trong 15 nữa ?. Jack : tôi nghĩ 15 năm trước , tôi nói với nhóm rằng 15 năm trong quá khứ, chúng tôi. đi từ số 0 đến khuôn khổ như hôm nay. và 15 năm sau nữa, tôi muốn mọi người thấy và biết đến Alibaba, vì nó có sẵn ở mọi nơi. Tôi muốn, 15 năm trước khi tôi nói đến kinh doanh điện tử là gì, tại sao các doanh nghiệp nhỏ có thể. sử dụng được kinh doanh thương mại, sử dụng internet, có thể kinh doanh trên toàn quốc. và tôi mong 15 năm sau , mọi người quên kinh doanh thương mại đi vì chúng tôi nghĩ nó giống như đồ điện tử. không ai nghĩ rằng nó là công nghệ cao như hôm nay. đó là một số thứ mà tôi ko muốn 15 năm sau nữa, chúng ta vẫn đi trên con đường bàn chuyện. vì sao và thế nào mà kinh doanh điện tử giúp đỡ mọi người.

Charlie : Bạn cố xin vào 3 trường đại học , và lần nào cũng bị từ chối. Jack : Không, tôi đã cố. có 1 bài thi dành cho những thanh thiếu niên nếu bạn muốn vào trường đại học. bạn phải thi cuộc thi này. bởi, tôi rớt 3 lần, nhưng tôi rớt rất nhiều việc. tôi rớt những việc hài hước, tôi rớt kiểm tra trọng điểm tiểu học 2 lần, và tôi rớt. 3 lần khi vào cấp 2, cấp 2. và bạn sẽ ko tin rằng ở Hangzhou, thành phố tôi. chỉ có duy nhất 1 trường trung học kéo dài 1 năm. nó là việc chuyển cấp từ tiểu học đến trung học vì học sinh tốt nghiệp trường chúng tôi,. ko trường trung học nào nhận chúng tôi vì chúng tôi quá dở. nó sẽ trở thành trường trường trung học. Charlie : Nó đã có những ‘ lợi ích ‘ gì khi bạn bị từ chối ?. Jack : Vâng, tôi nghĩ chúng ta phải làm quen với nó. chúng tôi ko tốt như thế. thậm chí hôm nay, chúng tôi vẫn bị nhiều người từ chố.

Tôi nghĩ khi tôi tốt nghiệp đại học, và trước đó, bạn biết đó , 3 năm để tôi cố gắng và trượt khi vào đại học vậy, tôi xin việc làm 30 lần, nhận được lời từ chối khi tôi đến đồn công an, họ nói không, bạn không đủ tốt rồi. tôi đến bạn biết đó, thậm chí KFC, khi KFC tới Trung Quốc, tới thành phố của tôi, 24 người ứng tuyển cho công việc đó, 23 người được trúng tuyển tôi là người duy nhất và khi tôi đến đồn cảnh sát, 5 người, 4 người trong họ nhận việc tôi lại là người duy nhất mà ko bao giờ được nhận vậy, với tôi, bị bác việc, từ chối,.. oh, thêm nữa, tôi đã kể rằng khi tôi ứng tuyển vào Havard, 10 lần bị từ chối tôi biết tôi sẽ bị từ chối tiếp

Charlie : giờ thì họ hối tiếc rồi. 10 lần, bạn viết đơn và nói : ‘ tôi muốn vào Havard. Jack : yeah. và họ nói với tôi rằng, một ngày nào đó tôi nên đi dạy ở đó , 1 ngày nào đó thôi. Charlie : tôi nghĩ việc này có thể sắp xếp đó. Richard Nixom đã tới Hangzhou và sau đs, khách du lịch đã tràn ngập địa điểm đó, và đó là. cách bạn học tiếng anh .. Jack : yeah. Tôi thật sự thích tôi ko biết tại sao nhưng khi khoảng 12,13 tuổi, vào thời điểm đó tôi. tự dưng có niềm đam mê mãnh liệt với ngôn ngữ này , Tiếng Anh. và không có nơi nào bạn có thể học tiếng Anh vào thời điểm đó. ko có sách, sách Tiếng Anh. vì vậy , tôi đến khách sạn Hangzhou bây giờ gọi là Hangzhou Shangri La Hotel vì đó là. khách sạn nơi các khách nước ngoài ở. do đó, mỗi buổi sáng, suốt 9 năm, tôi đã dẫn họ đi xem như là hướng dẫn viên miễn phí và.

Họ dạy tôi tiếng Anh. và tôi nghĩ điều đó thay đổi tôi. hôm nay , tôi 100% là người Trung Quốc. tôi chưa bao giờ được đào tạo một ngày nào bên ngoài Trung Quốc. và khi mọi người nói chuyện với tôi và bảo ‘ Jack, làm thế nào bạn có thể nói chuyện bằng Tiếng Anh như thế ?’. tại sao đôi lúc bạn nói chuyện như những người tây. tôi nghĩ đó là cả chín năm mà các du khách phương tây mở mang tâm trí tôi. vì mọi thứ họ nói với tôi thật khác so với những điều tôi được học từ trường. và từ bố mẹ. do đó, giờ tôi có thói quen. bất cứ mọi thứ tôi thấy, mọi thứ tôi đọc , tôi đều dùng tâm trí, nghĩ về việc kinh doan. Charlie : Đó là cách mà Ma Yun trở thành Jack Ma sao ?. Jack : Thực chất, Jack, tên này được đặt ra nhờ một người phụ nữ chơi tennis. cô ấy là một du khách, cô ấy tới đây và cô ấy nói tới Hangzhou, chúng tôi đã trở thành bạn qua thư.

Ma Yun thì khó để phát âm. do đó, cô ấy nói ” Bạn có tên bằng tiếng Anh không ? ”. tôi bảo ” Không, bạn có thể cho tôi 1 cái tên tiếng anh được chứ ? ”. cô ấy nói ” okay ”. cô ấy nói ” Cha tôi gọi là Jack, chồng tôi tên là Jack, bạn nghĩ sao. về tên Jack ? ”. tôi nói ” Tốt ”. do đó, tôi dùng tên này suốt nhiều năm. Charlie : Chuyến đi đầu tiên đến Mỹ năm 1995 ?. Jack : 1995. yeah, tôi đến đây cho 1 dự án giúp đỡ chính quyền địa phương để xây đường cao tốc. Charlie : Và bạn đã thử Internet .. Jack : Tôi đã thử dùng internet ở Seattle và trong 1 toàn nhà gọi là Ngân hàng Mỹ. tôi ko biết liệu rằng Ngân Hàng Mỹ còn ở đó hay không , hoặc là không nhưng nó là 1 tòa nhà. và bạn tôi mơ một văn phòng nhỏ nơi giống như thế, chỉ lớn hơn 10% căn phòng này. và có nhiều máy tính trong đó. và anh ấy nói : ” Jack, đây là internet ”.

Tôi hỏi : ” Internet là gì ? ”. anh ấy bảo : ” tìm kiếm mọi thứ bạn muốn ”. và lúc đó, học dùng Mosaic, rất chậm. và tôi nói : ” tôi ko dùng đâu. tôi không muốn gõ ” vì máy tính rất đắt ở Trung Quốc. nếu tôi làm hỏng nó, tôi ko thể đền. anh ấy bảo : ” Chỉ tìm kiếm vài thứ thôi ”. do đó, tôi tìm thứ đầu tiên , bia. tôi ko biết tại sao, chỉ vì nó dễ dàng để đánh vần. và khi tôi thấy bia từ Đức, bia từ Mỹ, bia từ Nhật, những ko có bia. bia của Trung Quốc. và tôi nói, okay, tôi nhập tữ thứ 2, Trung Quốc. không một dữ liệu. không gì cả. Charlie : Không có gì à. vào năm 1995 ?. Jack : 1995, không một dữ liệu về Trung Quốc. do đó , tôi nói với bạn tôi ” Tại sao chúng ta ko làm gì đó về Trung Quốc ? ”. vì vậy, chúng tôi làm 1 trang nhỏ, rất xấu tên là Trung Quốc. nó nói về một vài điều kiểu tôi chỉ dịch ra và chung tôi được liệt kê trên đó.

Nó quá đỗi bất ngờ chúng tôi tung ra vào 9:40 buổi sáng 12:30, tôi nhận dc 1 cuộc gọi từ bạn tôi nói ” Jack, bạn biết ko , bạn nhận được 5 emails ” và tôi nói ” email là cái gì ?” và anh ấy nói ” Nó đại lọai kiểu ” anh ấy nói mọi người rất háo hức bạn đang ở đâu ? đó là lần đầu tiên tôi thấy 1 trang web Trung Quốc trên đó Làm thể nào chúng ta có thể Khi nào chúng ta có thể làm nó chung với nhau ? ” do đó, tôi nghĩ đây là một thứ thú vị, vậy chúng ta nên làm về nó Charlie : Tại sao bạn gọi nó là Alibaba? Jack : Alibaba ? Vâng, khi tôi bắt đầu, tôi nghĩ Internet mang tính chất toàn cầu chúng ta nên có một cái tên toàn cầu và cái tên đó phải thật là thú vị Như kiểu lúc đó , cái tên tuyệt nhất là Yahoo do đó, tôi bắt đầu nghĩ trong nhiều ngày và bất chợt, Alibaba là 1 cái tên hay .

Bởi, hôm đó tôi đang ở San Francisco , và tôi đang ăn trưa và 1 nữ phục vụ tới tôi hỏi cô ấy : ” Bạn có biết Alibaba ko ? ” cô ấy bảo : ” có ” và tôi nói ” Alibaba là gì ? ” cô ấy bảo ” Người mở vừng ” Tốt do đó, tôi chạy xuống đường và hỏi 10,20 người, họ đều biết về Alibaba và 40 tên cướp, và người mở vừng và tôi nghĩ ” đây là một cái tên hay và bắt đầu bằng chữ A”. Bất cữ cái gì bạn nói về Alibaba vẫn luôn luôn đứng đầu Charlie : bạn đã từng nói trước khi tạo Alibaba, bạn cần phải tạo lòng tin với mọi người ở Trung Quốc đã quen việc mặt đối mặt làm thế nào bạn gầy dựng lòng tin ? Jack : Tôi nghĩ đó là vì chúng tôi bắt đầu kinh doanh trên internet, tôi ko biết bạn bạn không biết tôi vậy, bạn là thế nào khi bạn mua đồ online nhưng lại ko tin tưởng ? do đó, vì kinh doanh thương mại, điều quan trọng nhất là lòng tin .

Tôi nghĩ khi tôi đến US kiếm tiền, nói chuyện với các nhà đầu tư mạo hiểm. rất nhiều người nói : ” oh Jack , không, ko , ko, ko. Trung Quốc kinh doanh qua guanxi. Làm thế nào bạn có thể kinh doanh qua inernet ?. và tôi biết rằng ko có sự tin tưởng đối với hệ thống, hệ thống tín dụng, thì nó là điều bất khả thi khi kinh doanh. do đó, chúng tôi, trong quá khứ 14 năm trước, mọi thứ chúng tôi làm là xây dựng lòng tin vào hệ thống. hệ thống ghi chép. vâng, Charlie, bạn biết đó,tôi thật tự hào hôm nay. ngày nay , ở Trung Quốc và trên thế giới, mọi người ko tin tưởng lẫn nhau. nhà nước, và mọi người, và phương tiện truyền thông và mọi người nghĩ : ” oh, tên này đang lừa đảo ”. nhưng nhờ vào kinh doanh thương mại, chúng tôi hoàng thành 60 triệu giao dịch mội ngày. mng không biết nhau. tôi ko biết bạn. tôi gửi sản phẩm cho bạn.

Bạn ko biết tôi. bạn chuyển tiền cho tôi. và tôi ko biết bạn, tôi đưa người này gói hàng. tôi ko biết anh ấy. anh ấy mang một thứ gì đó để bán xuyên đại dương, băng qua sống và đó là sự tin tưởng. chúng tôi có ít nhất 60 triệu sự tin tưởng diễn ra mỗi ngày. Charlie : Nhưng bạn đã tạo nó bằng tài khoản kí quỹ ngay từ đầu. bạn biết đó, và bạn giữ tiền cho tới khi bạn nhận được gói hàng sau đó bạn trả. tiền lại. Jack: yep. đúng rồi. ý tôi, dịch vụ kí quỹ là về Alipay. Khi tôi, bạn biết đó, ý tưởng tưởng này sẽ khiến Davos thích thú vì nó là 1 quyết định lớn. vì 3 năm, Alibaba vẫn chỉ như một thị trường điện tử cho thông tin. bạn có những gì ?. tôi có những gì ?. chúng tôi bàn chuyện nhiều lần nhưng ko có giao dịch gì cả vì ko có tiền trả. tôi nói với ngân hàng, ko ngân hàng nào muốn nhận nó. ngân hàng bảo ” ko , thứ này sẽ chả bao giờ hoạt động ”.

Do đó, tôi k biết nên làm gì. vì nếu tôi bắt đầu khởi chạy hệ thống thanh toán, điều đó sẽ vi phạm pháp luật về tài chính. vì bạn phải có giấy phép, nhưng nếu t ko làm thế, kinh doanh thương mại của tôi sẽ chẳng đi về đâu. do đó, tôi đến Davos, tôi nghe về cuộc hội thảo khả năng lãnh đạo. khả năng lãnh đạo là về trách nhiệm. và sau khi tôi nghe bảng điều khiển đó, tôi gọi cho bạn của tôi. người đồng nghiệp của tôi đang ở căn hộ nói, ” Làm nó ngay, ngay bây giờ ”. nếu có gì đó sai, nhà nước sẽ ko vui vì điều đó, nếu có một người phải đi. tù, Jack Ma sẽ đi tù. vì nó rất quan trọng cho Trung Quốc cho thế giới để lòng tin vào hệ thống. và nếu bạn ko làm điều đó, tôi nói tôi ko làm đúng, tôi trộm tiền, rửa tiền. ko có hồ sơ ủy thác, tôi đưa bạn đến tù. do đó, tôi vẫn thường nói về những thứ đó. và mọi người ko thích nó.

Vì vậy, rất nhiều ng tôi nói chuyện vào lúc đó về Alipay , họ bảo ” đó là điểu. ngu xuẩn nhất bạn từng làm ”. nhưng tôi nói ” tôi ko cần điều ngu xuẩn hay sáng suốt miễn là mọi người dùng nó. h đây, chúng tôi có 800 triệu ng sử dụng Alipay. những điều ngu ngốc làm mọi người tốt hơn. Charlie : Alipay là 1 phần tư nhân. nó ko phải 1 phần của Alibaba?. không, nó là tư nhân. Charlie : để tôi nói về tiền bạc một chút. bạn có từng nhận tiền của chính phủ Trung Quốc. Jack : không. Charlie : Không ?. Jack : tôi cần nó khi tôi bắt đầu. sau đó, tôi ko cần nữa vì tôi nghĩ nếu 1 công ty cứ nghĩ về việc hái tiền. ra khỏi túi của chính phủ, công ty đó là 1 công ty rác rưởi. nghĩ về nó. làm sao mà bạn có thể kiếm tiền từ khách và thị trường và sau đó giúp khách bạn thành công. đó là triết lí của chúng tôi. Charlie : Không tiền từ Ngân Hàng Trung Quốc ?.

Jack: ko. vào thời điểm đó, tôi muốn và giờ họ muốn đưa tôi, nhưng t ko muốn. Charlie : mối quan hệ giữa bạn và chính phủ, yeah, mối quan hẹ bạn thế nào ?. ý tôi là, nếu họ ko. Đây là những gì một số người nói rằng bạn đã tồn tại trong một môi trường khônghọ đã hạn chế. cạnh tranh với bạn. và đó là 1 điều tương đối tốt cho 1 công ty tư nhân. Jack : Yeah. tôi nghĩ về mối quan hề giữa chính phủ và chúng tôi khá là thú vị cho lần đầu. trong 5 năm. vì tôi đã từng làm công việc bán tg cho tổ chức chính phủ gọi là. Bộ Ngoại Thương , 1997 suốt 14 tháng. và tôi học được là bạn ko bao giờ nên dựa vào chính phủ để làm kinh doan thương mại. và tôi bắt đầu kinh doanh. tôi nói với mng và nhóm tôi tằng ” Yêu chính phủ những đừng cưới họ ”. tôn trọng họ. và nhiều ng bảo ” Vâng, biết ko, cơ quan chính phủ nói về internet.

Kiểm duyệt cái này và cái kia, môi lo là ” tôi nghĩ đó là 1 cơ hội , 1 trách nhiệm để nói họ rằng nói rằng internet có thể giúp ích được những gi Charlie : do đó bạn nói họ bạn sẽ tạo dựng nghề . jack : oh, yeah tôi nghĩ nhiều người tranh cãi và chống lại họ và lần đầu suốt 12 năm, bất cứ ai tới văn phòng tôi, tôi ngồi xuống , nói chuyện với họ chúng tôi có thể giúp nền kinh tế như nào, chúng tôi tạo dựng việc làm ra sao, tại sao Trung Quốc nên phát triển internet tôi nghĩ, vì internet vào thời điểm đó mới lạ với tất cả chính phủ và nếu bạn thuyết phục dc ai đó và bạn có cơ hội, do đó hôm nay tôi nói nhiều có lẽ đây là lí do tại sao tôi nói trước nhiều người Charlie : Bạn cũng được nhìn thấy ở Hollywood.

Jack : Yeah. Charlie : Bạn làm gì ở Hollywood ?. Jack : Vâng, tôi thích sự đổi mới Hollywood. kỹ thuật số. tôi học được nhiều điều về phim Hollywood, nhất là Forrest Gump. Charlie : Bạn yêu thích Forrest Gump. Jack : Tôi yêu Forrest Gump. Charlie : Tại sao bạn thích anh ấy ?. Jack : đơn giản. ko bao giờ từ bỏ. mng nghĩ rằng anh ấy khờ dại nhưng anh ấy biết anh ấy đang làm gì. và tôi đã rất chán nản vào 1 ngày 2002 hoặc 2003 ở Hoa Kì khi tôi. ko, ko , ko , ko. sớm hơn đó. tôi đã rất chán nản khi tôi ko thể tìm ra cách cho internet. và sau đó tôi xem film tại nhà bạn tôi , Forrest Gump. khi tôi xem xong tôi nói ” đây là người chúng ta nên học hỏi từ ”. tin tưởng những thứ bạn làm. yêu lấy nó. cho dù mng thích nó hay ko thích nó , hãy đơn giản. và giống như thế giới, cuộc sống ko phải là 1 hộp sô cô la. bạn sẽ ko biết những gì bạn sẽ đạt được.

Đúng chứ ?. tôi ko hề biết tôi sẽ ở đây nói chuyện với các bạn và với Charlie Rose. tôi ko bao giờ biết. nhưng hôm nay tôi làm được. tôi nói mọi người trong căn hộ tôi 15 năm trước ” các bạn, chúng ta phải làm việc chăm chỉ, ko phải cho. bản thân các bạn ”. nếu bạn có thể thành công , 80% thanh thiếu niên ở Trung Quốc có thể thành công. bạn ko có một ông bố giàu có, 1 người chú quyên lực, chúng ta ko có $1 từ ngân hàng. khuyến khích từ nhà nước, chỉ là vì ta là 1 đội. Charlie : Vậy , điều gì bạn lo lắng lúc này ?. Jack : tôi lo lắng rằng ngày nay , những người trẻ. nhiều người trẻ đánh mất hi vọng, đánh mất tầm nhìn và bắt đầu than thở. vì chúng tôi cũng có thời kì như thế vì khi đó tôi có đó ko phải là 1 cảm xúc tốt. khi bị từ chối từ nhiều người. chúng tôi đều chán nản nhưng ít nhất sau đó chúng tôi phát hiện ra rằng thế giới có nhiều cơ hội lắm.

Cách bạn nhìn thế giới thế nào, cách bạn bắt lấy cơ hội. và Hollywood cho tôi nhiều nguồn cảm hứng, bạn biết đó. Charlie : về cơ bản, bạn đang ở ngoài nó để kinh doanh. bạn ở ngoài nó vì bạn muốn làm phim và bán chúng. Jack : tôi muốn làm phim về kinh doanh khôn ngoan, chúng tôi là công ty thương mại điện tử. chúng tôi có rất nhiều sản phẩm cần hậu cần, nhưng phim , tv , đó là những thứ bạn ko cần hệ thống. hầu cận. và phim có thể là sản phẩm tốt nhất có thể giúp giới trẻ Trung Quốc hiểu được. vì đó là 1 thứ tôi nói với người Trung Quốc, với bạn tôi ; ở phim Mỹ , tất cả những anh hùng. vào lúc bắt đầu, họ trông như kẻ xấu, nhưng khi mọi chuyên tồi tệ xảy ra, họ. trở thành người hùng. và cuối cùng, họ sống sót. Trung Quốc, nếu bạn là anh hùng, thì tất cả anh hùng chết hết rồi. vì chỉ có người chết mới trở thành anh hùng, ko ai muốn thành anh hùng cả.

Charlie : Vậy bạn muố thay đổi định nghĩa của Trung Quốc về anh hùng ?. Jack : đúng , tôi muốn nói anh hùng, ngày nay chúng ta có rất nhiều người hùng trên thế giới. Charlie : Trung Quốc hiện nay, bạn có lo lắng về nền kinh tế đang giảm xuống ?. Jack : Không, tôi ko lo lắng về chuyện đó. tôi nghĩ Trung Quốc đang làm, nó chậm lại tốt hơn nhiều so với việc giữ mức độ 9%. Trung Quốc hôm nay, là 1 quốc gia có nền kinh tế thứ 2 trên thế giới. nó bất khả thi cho việc cứ giữ 9% cho sự phát triển. nếu Trung Quốc vẫn giữ 9% cho việc phát triển nền kinh tế , chắc chắn có điều gì đó sai. bạn sẽ ko bao giờ thấy bầu trời xanh. bạn sẽ ko thấy được chất lượng. Trung Quốc nên quan tâm đến chất lượng nền kinh tế. Trung Quốc không nên. Vậy, nếu bạn có nhiều ảnh hưởng, bạn biết dó, như những thứ trong phim Hollywood, và bạn có.

Những môn thể thao và những thứ này có trong GDP , chũng ta sẽ tốt hơn nhiều. vậy, tôi chỉ nghỉ như sự tăng trưởng của con người, bạn ko thể chỉ cơ thể bạn ko thể. chỉ phát triển phát triển phát triển. một thời gian nhất định, sự chậm phát triển cơ thể thì chậm, nhưng nó nên phát triển tâm trí. phát triển nền văn hóa của bạn, phát triển giá trị của bạn, phát triển trí khôn của bạn. tôi nghĩ Trung Quốc đang đi theo hướng đó. Charlie : Và bạn đã thấy Modi ở Ấn Độ. Jack : bạn lặp lại được chứ ?. Charlie : Bạn đã từng thấy Modi ở Ấn Độ ?. Jack : chưa. tôi mong rằng thế. Charlie : Oh, bạn sẽ đi Ấn Độ. Cuối cùng đây rồi ; bạn là một trong những người giàu có nhất thế giới. Công ty bạn là một trong những công ty giàu nhất trên thế giới. Bạn muốn gì ngoài Alibaba ?. Jack : Vâng, với tư cách là người giàu có, tôi ko thực sự vui vẻ lắm.

3 tháng trước, mọi người nói rằng Jack Ma là người giàu nhất Trung Quốc. Charlie : Người nổi tiếng toàn cầu, họ bảo. Jack : Không, tôi có phải đâu. Khi tôi bắt đầu kinh doanh 15. Charlie : bạn là thế. bạn vậy mà. Jack : Tôi chưa từng nghĩ thế yeah , có thể bâu giờ tôi là vậy. nhưng tôi ko nghĩ vậy 15 năm trước, người bạn đồng hành cùng tôi, vợ tôi trong lúc đó là 1 trong 18 người thành lập. tôi hỏi cô ấy ; ”Em có muốn chồng em là 1 người giàu ? ”. Tôi chưa từng nói tôi là người giàu của Trung Quốc hay người giàu ở Hangzhou. ” Hoặc, em có muốn 1 người là 1 người được tôn trọng. cô ấy nói ” Dĩ nhiên là được tôn trọng ”. Vì cô ấy chưa bao giờ tin và tôi cũng ko bao giờ tin chúng tôi là những người giàu. Chúng tôi chỉ muốn sinh sống. tôi tin rằng chúng tôi có 1 triệu đô la, đó là tiền chúng tôi. khi bạn có 20 triệu đô la, bạn vẫn có nhiều rắc rối.

Bạn lo lắng về lạm phát nào, cổ phiếu nào bạn nên mua, cái nọ và cơn đau đầu đến. khi bạn có 1 tỷ đô la, đó ko phải là tiền của bạn. đó là lòng tin mà xã hội dành cho bạn. họ nghĩ rằng bạn có thể quản lí tiền, sử dụng tiền tốt hơn chính phủ. và mọi người khác. do đó, tôi nghĩ hôm nay, tôi có được nhiều nguồn lực, để làm nhiều hơn. với tiền chúng tôi có, với ảnh hưởng chúng tôi có, chúng tôi nên dành nhiều thời gian hơn. cho những người trẻ. và tôi muốn nói một ngày nào đó tôi sẽ trở lại để giảng dạy. trở lại trường, dành thời gian cho giới trẻ và nói chuyện cũng như chia sẻ. những điều tôi làm. vậy, đó ko phải tiền của tôi. tôi chỉ mang theo nó 1 cách hạnh phúc và có thêm nhiều nguồn lức để tôi làm 1 công việc tốt hơn. Charlie : Chỉ cần kể họ nghe câu chuyện của bạn. Jack : Vâng , kể họ nghe 1 câu chuyện.

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Scroll to Top