ENGLISH SPEECH ANNE HATHAWAY Paid Family Leave (English Subtitles)

ENGLISH SPEECH | ANNE HATHAWAY: Paid Family Leave (English Subtitles)
Từ khi còn rất nhỏ, tôi đã bắt dầu sự nghiệp diễn viên của mình. Bất cứ khi nào mẹ tôi không rảnh để đưa tôi đến Manhattan thử vai, tôi sẽ. đi tàu từ vùng ngoại ô New Jersey

ENGLISH SPEECH | ANNE HATHAWAY: Paid Family Leave (English Subtitles)

Từ khi còn rất nhỏ, tôi đã bắt dầu sự nghiệp diễn viên của mình. Bất cứ khi nào mẹ tôi không rảnh để đưa tôi đến Manhattan thử vai, tôi sẽ. đi tàu từ vùng ngoại ô New Jersey đến gặp bố tôi người chắc chắn sẽ rời khỏi chiếc bàn. ở văn phòng luật nơi ông ấy làm việc và chúng tôi sẽ gặp nhau ngay dưới biển báo “Trạm đến & xuất phát tầng trên”. tại ga tàu điện Penn Station. Sau đó chúng tôi sẽ đến tàu điện ngầm, và trong khi đi, ông ấy sẽ hỏi tôi rằng. “Hướng nào là hướng bắc vậy con?”. Lúc đầu, tôi cũng không giỏi xác định hướng Bắc đâu, nhưng sau vài lần đi thử vai. và bố tôi thì cứ liên tục hỏi “Hướng Bắc là hướng nào nhỉ?”. Qua thời gian, tôi cảm thấy tự tin hơn trong việc xác định phương hướng. Hôm qua, tôi đã bị mắc kẹt trong kí ức đó trong chuyến bay đến đây. Không chỉ bởi vì tôi đã trải qua những gì kể từ lúc đó, mà còn bởi vì tôi nhận ra.

Bài học nhỏ đó đã có ý nghĩa như thế nào.. Khi tôi vẫn còn là một đứa bé, bố tôi đã phát triển kĩ năng xác định phương hướng của tôi, và bây giờ, khi đã trưởng thành. tôi tin tưởng vào khả năng điều hướng không gian của mình. Bố tôi đã cho tôi sự tự tin để tự dẫn lối cho bản thân mình vòng quanh thế giới. Vào khoảng cuối tháng 3 năm ngoái, 2016, tôi đã trở thành một người mẹ. Tôi nhớ cảm giác không thể nói thành lời khi được bế trong tay đứa con trai một tuần tuổi của mình,. cảm nhận rằng sự ưu tiên của mình đã thay đổi trong từng tế bào. Tôi nhớ rằng tôi đã trải nghiệm sự bồng bế đó trong tỉnh táo, điều đã cho tôi khả năng để duy trì tình yêu của mình. với sự nghiệp và yêu thương mọi vật, mọi người hơn nhiều lần. Cũng giống như các bậc phụ huynh khác, tôi đã phân vân làm thế nào để tôi có thể cân bằng giữa công việc và vai trò mới của mình.

Là một người mẹ, ở thời điểm đó, tôi nhớ rằng theo số liệu thống kê của một chính sách dành cho sản phụ ở Mỹ đã để lại ấn tượng sâu sắc trong tâm trí tôi Theo đó phụ nữ ở Mỹ chịu nghỉ phép 12 tuần không lương còn đàn ông thì ngược lại. Thông tin đó đã được áp dụng khác đối với tôi, khi mà, chỉ một tuần sau khi sinh tôi gần như đã đi lại bình thường. Thông tin đó được áp dụng khác khi tôi biết rằng một người mà hoàn toàn phụ thuộc vào chồng mình, khi tôi phụ thuộc hầu hết mọi thứ vào chồng tôi, khi chúng tôi đang ôn lại mọi thứ mà chúng tôi từng nghĩ là chúng tôi đã biết về gia đình và các mối quan hệ Điều đó hoàn toàn khác.

Bằng cách nào đó, chúng tôi và tất cả những bậc phụ huynh ở nước Mỹ đều bị đòi hỏi để quay trở lại bình thường trong khoảng 3 tháng. mà không có một chút thu nhập nào. Tôi nhớ đã từng tự nghĩ rằng, “Nếu thực thế việc mang thai là có thêm một miệng ăn nữa và nước Mỹ là một đất nước mà ở đó hầu hết mọi người đang có mức thu nhập đủ sống thì làm thế nào để xoay sở được kinh tế trong 12 tuần không lương? Sự thật là, đối với nhiều người thì chuyện đó là không thể. Cứ 4 người phụ nữ ở Mỹ thì lại có một người trở lại làm việc chỉ sau 2 tuần sinh bởi vì họ không thể chi trả được nếu nghỉ thêm một thời gian nữa và con số đó là 25% phụ nữ ở Mỹ.

Nói một cách công bằng, những người có đủ điều kiện để nghỉ 12 tuần thường không làm vậy bởi vì điều đó có nghĩa là gánh chịu “hình phạt làm mẹ” nghĩa là họ sẽ bị đánh giá thấp hơn về tinh thần cống hiến cho công việc và sẽ không được xem xét thăng cấp hay nhận được một số thăng tiến khác trong sự nghiệp. Trong gia đình tôi, mẹ tôi phải chọn giữa sự nghiệp và việc nuôi dưỡng ba đứa trẻ sự lựa chọn khiến cho bà ấy không có thu nhập và không được đánh giá cao khi trở thành người nội trợ, bởi vì không có đủ sự ủng hộ khi đi trên cả hai con đường Kí ức ở trong thành phố với bố của tối đặc biệt ý nghĩa khi ông ấy là người chịu trách nhiệm tài chính duy nhất trong gia đình tôi, và thời gian của tôi và các anh với ông ấy bị giới hạn bởi khối lượng công việc của ông.

Và chúng tôi đã trở thành một gia đình có đặc quyền, sự khó khăn của chúng tôi hóa ra lại là giấc mơ của biết bao gia đình khác Càng nghiên cứu sâu hơn về việc trả lương cho các bậc phụ huynh, tôi càng nhìn thấy rõ ràng hơn mối liên hệ giữa những rào cản cố hữu đối với quyền bình đẳng của phụ nữ và sự trao quyền hợp pháp, và trong một số trường hợp, giữa nhu cầu định nghĩa lại khái niệm và xóa bỏ vai trò chăm sóc của đàn ông Nói cách khác, để đem lại tự do cho phụ nữ, chúng ta cần giải phóng đàn ông Giả định và việc thực hiện giả định rằng phụ nữ và con gái chăm sóc gia đình, nhà cửa là một khuôn mẫu thực sự khó bỏ, nó không chỉ gây ra sự phân biệt đối xử đối với phụ nữ mà còn giới hạn sự tham gia và sự kết nối của đàn ông với gia đình và xã hội.

Những giới hạn đó tạo ra những ảnh hưởng mạnh mẽ và rộng rãi đối với họ và đối với trẻ em Chúng ta đều biết điều đó. Vậy tại sao chúng ta vẫn tiếp tục đánh giá thấp những người cha và đặt quá nhiều gánh nặng lên vai người mẹ? Việc trả lương cho những người nghỉ để sinh con không chỉ nói về việc nghỉ làm, nó bàn về việc tạo ra sự tự do định nghĩa vai trò, và chọn ra làm thế nào để đầu tư thời gian, để thiết lập một thói quen mới, tích cực hơn. Những công ty đã trả lương cho việc nghỉ thai sản báo cáo rằng họ đã duy trì được số lượng công nhân, giảm việc nghỉ phép và chi phí đào tạo, gia tăng năng suất và tinh thần.

Hơn cả việc không thể trả lương cho kì nghỉ thai sản, dường như là chúng ta không thể xoay sở trong trường hợp ngược lại. Thực tế, một cuộc điều tra ở Thụy Điển cho thấy rằng mỗi tháng những người cha nghỉ để chăm con, thu nhập của phụ nữ lại tăng lên 6.7% Đó là 6.7% tăng lên trong sự tự do về kinh tế cho cả gia đình Dữ liệu từ một cuộc điều tra toàn cầu về đàn ông và sự bình đẳng giới cho thấy rằng hầu hết những người cha đều báo cáo rằng họ sẽ làm việc ít hơn để dành thời gian nhiều hơn cho con cái. Và quay lại chủ đề mà ngài thủ tướng đã nhắc đến, tôi muốn hỏi rằng: có bao nhiêu người trong chúng ta được tiếp xúc với bố mình thường xuyên trong quá trình trưởng thành? Có bao nhiêu người bố ở đây nhìn thấy con cái của mình đủ nhiều? Chúng ta cần phải giúp đỡ lẫn nhau nếu chúng ra muốn phát triển.

Cùng với Liên hiệp hội phụ nữ toàn cầu, tôi đang kêu gọi hành động của những quốc gia, những công ty, những tổ chức trên toàn thế giới hãy đứng lên và trở thành nhà vô địch trong việc trả lương cho kì nghỉ thai sản. Trong năm 2013, những điều khoản được đưa ra về vấn đề này chỉ được áp dụng tại 66 quốc gia trong tổng số 190 thành viên của Liên hợp quốc. Tôi mong đợi vào sự bắt đầu của Liên hợp quốc, nơi mà sự bình đẳng vẫn chưa được thực thi hoàn toàn nơi mà những chính sách trả lương cho kì nghỉ thai sản vẫn đang được cân nhắc. Tất cả các bạn sẽ nhìn thấy rất nhiều thứ ở tôi. Chúng ta hãy dẫn đường bằng cách tạo ra một thế giới ở đó phụ nữ và đàn ông không phải chịu những hình phạt về kinh tế khi muốn trở thành cha mẹ.

Tôi không muốn ám chỉ rằng bạn cần phải có con để có thể được lợi từ vấn đề này dù bạn muốn có con hay không bạn cũng sẽ được hưởng lợi bằng việc sống trong một thế giới phát triển hơn, với những chính sách không phân biệt giới tính. Chúng ta đều có lợi khi sống trong thời kì mà những nhu cầu của chúng ta không làm chúng ta yếu thế, mà làm cho chúng ta hoàn thiện là một con người. Nghỉ thai sản, hay bất cứ chính sách công sở nào dựa trên giới tính, tại thời điểm này trong lịch sử, chỉ có thể là những chiếc lồng được mạ vàng Mặc dù nó được tạo ra để giúp phụ nữ sống dễ dàng hơn, chúng ta biết rằng nó tạo ra một nhận thức rằng phụ nữ không gặp nhiều thuận lợi tại nơi làm việc.

Chúng ta biết rằng nó chói buộc đàn ông trong một con đường mòn giới hạn của cảm xúc. Và ngay từ định nghĩa, nó không thể đáp ứng được thực tế của thế giới mà trong đó có nhiều hơn một kiểu gia đình. Bởi vì trong cuộc sống hiện đại, một số gia đình có đến hai người cha. Thực tế việc nghỉ thai giản sẽ nuôi sống họ như thế nào? Hôm nay, nhân ngày quốc tế phụ nữ, tôi muốn cảm ơn tất cả những người đã đi trước để tạo ra chính sách hiện thời chúng ta hãy cùng tôn vinh họ và xây dựng thêm trên những gì mà họ đã bắt đầu khi đề cao ngôn ngữ của chúng ta và vì thế chúng ta hãy tỉnh táo tránh xa sự phân biệt giới tính và hướng đến việc tạo ra cơ hội Hãy cùng tôn vinh cha mẹ chúng ta đã hi sinh để tạo ra một con đường hướng đến sự công bằng, và xa hơn là tiến đến thực tế để định nghĩa lại cuộc sống của chúng ta, đặc biệt là những thế hệ sau này.

Trả lương cho kì nghỉ thai sản mang nhiều ý nghĩa hơn là việc cho cha mẹ nhiều thời gian hơn với con cái. Nó làm thay đổi câu chuyện mà những đứa trẻ đang quan sát, và có thể là tự chúng tưởng tượng ra. Tôi nhìn thấy ngọn nguồn của niềm hi vọng. Trong đất nước của tôi, nước Mỹ hiện tại đang đứng đầu về thu nhập trên thế giới nhưng lại không có chính sách trả lương cho kì nghỉ thai sản. Những bước tiến lớn đã được bắt đầu ở New York, California, New Jersey, đảo Rhode và Washington, họ đang thực hiện chương trình trả lương cho kì nghỉ thai sản. Đầu tiên, bà CHarlene McCray và thị trưởng Bill de Blasio đã cấp lương trong kì nghỉ thai sản cho hơn 20,000 công nhân chính phủ ở New York.

Chúng ta có thể làm điều đó. Mang đến sự thay đổi không thể chỉ là trách nhiệm của những người đang thực sự cần nó, chúng ta cần phải hỗ trợ những người có quyền lực cao nhất nếu chúng ta muốn đạt được sự công bằng. Đó là lí do tại sao chúng ta cần phải tôn vinh sự ghi nhận và chúc mừng cho sự tiên phong trong việc trả lương cho kì nghỉ thai sản của công ty Danone. Hôm nay tôi tự hào được thông báo rằng CEO của Danone Global, Emmanuel Faber đã trở thành nhà vô địch trong chiến dịch HeForShe bằng việc trả lương cho kì nghỉ thai sản. Danone cũng thông báo rằng sẽ thực hiện chính sách 18 tuần nghỉ thai sản có lương đối với hơn 100,000 công nhân trên toàn cầu của công ty vào năm 2020.

Monsieur Faber, khi đại sứ Emma Watson truyền tải bài phát biểu mang tính biểu tượng cho chiến dịch HeForShe và tuyên bố rằng nếu chúng ta sống trong một thế giới mà đàn ông chịu trách nhiệm phần lớn những vị trí quyền lực, chúng ta cần đàn ông tin vào sự cần thiết của việc thay đổi, tôi tin rằng cô ấy đang nói về việc nhìn xa trông rộng, cũng giống như ông. Cảm ơn. Hãy tưởng tượng thế giới sẽ trông như thế nào nếu từng thế hệ kể từ bây giờ coi những chính sách giống như của Danone là những chuẩn mực mới. Nếu 100,000 người trở thành 100 triệu người Hoặc một tỷ Và nhiều hơn thế. Mỗi thế hệ phải tìm ra “hướng bắc” của riêng họ.

Khi phụ nữ trên toàn thế giới yêu cầu quyền được bầu cử, chúng ta đã đặt nền tảng để tiến đến Sự công bằng Khi kết hôn đầu giới được thông qua ở Mỹ, chúng ta đã đặt dấu chấm hết cho luật phân biệt đối xử. Khi hàng triệu đàn ông trên thế giới và những thủ tướng chính phủ và những đại biểu của Liên hiệp quốc, xin lỗi, ngài chủ tich Hội đồng Những chuyện đó thường xảy ra khi tôi không theo kịch bản. Khi đàn ông giống như những người đàn ông trong căn phòng này và trên toàn thế giới những người mà chúng ta không thể nhìn thấy những người đã ủng hộ chúng ta bằng những cách chúng ta không biết, mà chỉ có thể cảm nhận.

Leave a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Scroll to Top