Yêu là khổ … là lệ đổ trong tim
Thêm một ngày thả nỗi nhớ đi hoang
Tôi lang thang trên vỉa hè ký ức
Nhặt nỗi buồn biết niềm đau có thật
Và bất chợt ta cảm thấy buồn hơn
Ba đồng một mớ trầu cau
Anh cho em hỏi cưới nhau ngày nào?
Hôm nay mình chả thiết cười
Đến thương hay hận cũng lười phân minh
Người vô tư mang cho ta chút thương hại
Ta vô tình tưởng đó là tình yêu.
Nhìn anh em thấy mờ mờ
Hoá ra đơn giản là mờ ê mê
Mặc dù đi làm vất vả
Nhưng em chả cần gả cho ai
Hôm nay bỗng thấy yêu đời
Ngồi chờ anh đến nói lời yêu em
Hỏi anh đi đứng thế nào
Năm lần bảy lượt ngã vào tim em.
Sáng trà sữa, trưa trà chanh
Chiều để bụng, tối ăn anh
Trời xanh mây trắng nắng vàng
Hôm nay anh đã sẵn sàng yêu chưa?
Gọi em là Đức năm 1940..
Vì em đã thua trong cuộc chiến tranh giành lấy anh!
Chai dầu gội đầu ghi “phục hồi hư tổn từ sâu bên trong” và tôi xài hết hai chai rồi nhưng vẫn nhớ em.
Dịch bệnh ở khắp mọi nơi
Cớ sao anh lại đánh rơi em này?
Định nắm tay người đi qua hết giông bão cuộc đời
Có ai ngờ chưa đến nửa đường đã hết hơi…
Yêu em chưa kịp tỏ lòng
Ai ngờ em đã cưới chồng tháng sau
Cafe đắng bỏ đường thì ngọt.
Tình đắng rồi bỏ cuộc là xong.
Con mèo mà trèo cây cau
Thấy bồ trêu gái lòng đau vãi l**
Yêu em từ thuở tắm sông
Mà nay em đã một chồng tám con
Người nói mưa rơi, mưa chẳng còn
Người hứa chung thủy thề sắc son
Công danh chữ hiếu vẫn chưa trọn
Quay đi ngoảnh lại… nàng hai con
Yêu là khổ … là lệ đổ trong tim
Thêm một ngày thả nỗi nhớ đi hoang
Tôi lang thang trên vỉa hè ký ức
Nhặt nỗi buồn biết niềm đau có thật
Và bất chợt ta cảm thấy buồn hơn